𝐇𝐚̀𝐧𝐡 𝐭𝐫𝐢̀𝐧𝐡 𝐧𝐮𝐨̂𝐢 𝐝𝐮̛𝐨̛̃𝐧𝐠 𝐭𝐫𝐢́ 𝐭𝐮𝐞̣̂ 𝐱𝐚̃ 𝐡𝐨̣̂𝐢 𝐯𝐚̀ 𝐜𝐚̉𝐦 𝐱𝐮́𝐜 𝐭𝐫𝐨𝐧𝐠 𝐥𝐨̛́𝐩 𝐡𝐨̣𝐜 𝐌𝐨𝐧𝐭𝐞𝐬𝐬𝐨𝐫𝐢 đ𝐚 𝐥𝐮̛́𝐚 𝐭𝐮𝐨̂̉𝐢
Lớp học Montessori trộn độ tuổi không chỉ là một môi trường học tập – mà còn là một cộng đồng sống động, nơi mỗi đứa trẻ đều vừa là người học, vừa là người lan toả tinh thần “ℎ𝑜̛̣𝑝 𝑡𝑎́𝑐- 𝑠𝑒̉ 𝑐ℎ𝑖𝑎- 𝑔𝑖𝑢́𝑝 đ𝑜̛̃”
Ở đó, trẻ không chỉ học những con chữ, con số, mà còn học cách sống hòa hợp, biết yêu thương, biết giúp đỡ – và từng ngày, từng giờ, nuôi dưỡng nên 𝐭𝐫𝐢́ 𝐭𝐮𝐞̣̂ 𝐱𝐚̃ 𝐡𝐨̣̂𝐢 𝐯𝐚̀ 𝐜𝐚̉𝐦 𝐱𝐮́𝐜 – điều sẽ theo con suốt hành trình làm người.
Trẻ lớn hơn trở thành người hướng dẫn, chia sẻ và nâng đỡ.
Trẻ nhỏ hơn học hỏi từ bạn bè, cảm thấy an toàn, được hỗ trợ, được lắng nghe.
𝑻𝒖̛̀ 𝒏𝒉𝒖̛̃𝒏𝒈 𝒎𝒐̂́𝒊 𝒒𝒖𝒂𝒏 𝒉𝒆̣̂ 𝒂̂́𝒚, 𝒕𝒖̛̀𝒏𝒈 𝒏𝒂̆𝒏𝒈 𝒍𝒖̛̣𝒄 𝒏𝒆̂̀𝒏 𝒕𝒂̉𝒏𝒈 𝒅𝒂̂̀𝒏 𝒉𝒊̀𝒏𝒉 𝒕𝒉𝒂̀𝒏𝒉:
Một em bé biết lắng nghe bạn nói, chờ đến lướt và nhẹ nhàng hỏi: “𝑀𝑖̀𝑛ℎ 𝑔𝑖𝑢́𝑝 𝑏𝑎̣𝑛 đ𝑢̛𝑜̛̣𝑐 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔?”
Một em bé biết mỉm cười khi cùng chia sẻ, và đặt tay lên vai bạn khi thấy bạn rưng rưng nước mắt.
𝐊𝐡𝐢 𝐭𝐫𝐞̉ 𝐡𝐨̣𝐜 𝐜𝐚́𝐜𝐡 𝐡𝐨̛̣𝐩 𝐭𝐚́𝐜
Hợp tác không đơn thuần là làm việc chung – mà là một sự kết nối đầy ý thức: biết chờ đợi, thỏa thuận, tôn trọng người khác. Trong lớp học đa lứa tuổi, trẻ nhỏ học bằng cách quan sát; trẻ lớn học bằng cách nâng đỡ. Và sự hợp tác ấy không đến từ lời giảng dạy, mà nảy nở tự nhiên từ chính những tình huống sống hàng ngày.
𝐊𝐡𝐢 𝐭𝐫𝐞̉ 𝐡𝐨̣𝐜 𝐜𝐚́𝐜𝐡 𝐬𝐞̉ 𝐜𝐡𝐢𝐚
Sẻ chia không dễ, nhất là với những em bé 3 tuổiđang trong giai đoạn phát triển “quyển sở hữu cao”. Nhưng khi con biết chia sẻ cho bạn món đồ chơi yêu thích, hay đồng ý chờ đến lượt dùng giáo cụ, điều đó cho thấy một bước phát triển sâu sắc trong nội tâm.
Sẻ chia không phải là mất – mà là khi con cảm nhận được: “𝑀𝑖̀𝑛ℎ 𝑐ℎ𝑖𝑎 𝑠𝑒̉ 𝑐ℎ𝑜 𝑏𝑎̣𝑛, 𝑐ℎ𝑢́𝑛𝑔 𝑚𝑖̀𝑛ℎ 𝑐𝑢̀𝑛𝑔 𝑐ℎ𝑢𝑛𝑔 𝑛𝑖𝑒̂̀𝑚 𝑣𝑢𝑖.”
𝐊𝐡𝐢 𝐭𝐫𝐞̉ 𝐡𝐨̣𝐜 𝐜𝐚́𝐜𝐡 𝐠𝐢𝐮́𝐩 đ𝐨̛̃
Giúp đỡ là bài học của lòng nhân ái – bài học ấy phải đến từ trải nghiệm. Trong lớp học, hành động “giúp đỡ” mọi người đến từ chính sự chủ động của các bạn nhỏ, được “mời gọi” từ chính những khoảnh khắc:
�Bạn cần xếp ghế, con sẵn sàng
�Bạn chưa biết cài khuy, con cúi xuống giúp.
�Bạn buồn, con đến bên và thì thầm: “Không sao đâu”
Từng hành động nhỏ ấy, lặp lại mỗi ngày, gieo mầm cho sự quan tâm và kết nối thật sự.
𝐁𝐨̛̉𝐢 𝐯𝐢̀ 𝐠𝐢𝐚́𝐨 𝐝𝐮̣𝐜 đ𝐢́𝐜𝐡 𝐭𝐡𝐮̛̣𝐜 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐢̉ 𝐥𝐚̀ 𝐜𝐡𝐮𝐚̂̉𝐧 𝐛𝐢̣ 𝐜𝐡𝐨 𝐭𝐫𝐞̉ 𝐛𝐮̛𝐨̛́𝐜 𝐯𝐚̀𝐨 𝐭𝐫𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠 𝐡𝐨̣𝐜, 𝐦𝐚̀ 𝐥𝐚̀ 𝐜𝐡𝐮𝐚̂̉𝐧 𝐛𝐢̣ 𝐜𝐡𝐨 𝐭𝐫𝐞̉ 𝐛𝐮̛𝐨̛́𝐜 𝐯𝐚̀𝐨 𝐜𝐮𝐨̣̂𝐜 𝐬𝐨̂́𝐧𝐠 – 𝐯𝐨̛́𝐢 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐭𝐫𝐚́𝐢 𝐭𝐢𝐦 𝐧𝐡𝐚̂𝐧 𝐡𝐚̣̂𝐮, 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐭𝐢𝐧𝐡 𝐭𝐡𝐚̂̀𝐧 𝐡𝐨̛̣𝐩 𝐭𝐚́𝐜, 𝐯𝐚̀ 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐲́ 𝐭𝐡𝐮̛́𝐜 𝐬𝐚̂𝐮 𝐬𝐚̆́𝐜 𝐫𝐚̆̀𝐧𝐠: 𝐜𝐨𝐧 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐢̉ 𝐡𝐨̣𝐜 đ𝐞̂̉ 𝐠𝐢𝐨̉𝐢, 𝐦𝐚̀ 𝐡𝐨̣𝐜 đ𝐞̂̉ 𝐜𝐮̀𝐧𝐠 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐤𝐡𝐚́𝐜 𝐬𝐨̂́𝐧𝐠 𝐭𝐨̂́𝐭 𝐡𝐨̛𝐧.